27/01/2021 19:11  
Tôi thu nhập mỗi tháng ngót nghét 50 triệu đồng, nuôi cả mẹ chồng, vậy mà bà vẫn rủa xả tôi là đồ ăn bám, mất nết.

Tôi gái tỉnh lẻ về Hà Nội lập nghiệp. Gia đình hoàn cảnh, học hết cấp 3, tôi đành bỏ giấc mơ đại học, rồi đi học nghề nail.

Công việc này vất vả, ngửi mùi hóa chất thường xuyên, bù lại tôi kiếm được tiền. Tiệm tôi làm thuê khá lớn, khách toàn người giàu có.

Tay nghề tôi tốt, họ hay thưởng thêm 50 -100 nghìn. Số tiền đó, tôi tích cóp lại, sau này dự tính mở cửa hàng riêng.

Kế hoạch chưa kịp thực hiện thì tôi lấy chồng. Chồng tôi cùng quê, làm giao nhận, lương tháng 8 triệu.

Thời gian mang bầu, sinh con, tôi buộc phải dùng đến số tiền tiết kiệm được. Lương chồng tôi chỉ đủ cho anh chi tiêu. Kết hôn xong, tôi dính bầu luôn, sợ hít mùi hóa chất, ảnh hưởng đến con, tôi nghỉ làm.

Con được 6 tháng, mẹ chồng ra ở cùng tôi. Bà ra không phải để trông cháu mà đi làm giúp việc theo giờ.

Tuy vậy, tôi chưa bao giờ có ý định bảo bà đưa thêm tiền nhà, tiền điện nước, phí sinh hoạt… Mọi thứ tôi vẫn cáng đáng.

Đến lúc con 2 tuổi, tôi gửi cháu đi nhà trẻ, còn mình bắt đầu lại với nghề làm nail dạo. Tôi đến tận nhà, làm theo lịch của khách.

Lâu dần, khách thấy sản phẩm tôi làm đẹp, giới thiệu bạn bè cho tôi. Ngoài làm nail, tôi kinh doanh online, bán mỹ phẩm, đồ gia dụng. Số vốn 100 triệu vay mượn bên ngoại tôi trả nhanh chóng trong vòng một năm.

Dần dần có vốn, tôi tìm điểm mở tiệm, thuê 3 nhân viên và dạy nghề. Thu nhập của tôi ngót nghét 50 triệu/tháng.

Tôi dự tính, vài năm nữa, sẽ mua nhà, cho chồng con thoát cảnh ở nhà thuê. Từ ngày có kinh tế, tôi trẻ đẹp ra, ăn mặc cũng tươm tất, trẻ trung hơn xưa.

Mẹ chồng đi từ sáng đến tối mịt, về thấy con dâu thảnh thơi, chơi với con, bà bắt đầu than thở, thương con trai vất vả nắng mưa, còng lưng nuôi vợ con.

Nhiều hôm, tôi bận ở tiệm, không kịp về nấu nướng, chỉ mua sẵn con vịt quay, bày mâm, phần mẹ chồng và chồng tươm tất.

Bà không ăn, còn chụp ảnh, gửi cho con gái ở quê. Mẹ chồng kêu ca, tôi chỉ biết hưởng thụ, không nấu được bữa cơm ra hồn.

Tôi ức lắm nhưng tôn trọng mẹ chồng, nghĩ mình nhẫn nhịn cho qua. Vậy mà, bà hạch sách con dâu đủ kiểu. Sáng nào bà cũng gõ cửa, bắt tôi dậy từ 5 giờ sáng, nấu cơm cho mình mang đi làm.

Giữa lúc hai mẹ con căng thẳng, tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ đẻ. Mẹ tôi khóc, hỏi xem tôi ăn ở thế nào mà để nhà chồng bêu riếu con dâu bất hiếu, hỗn láo với mẹ chồng, ra ngoài lăng nhăng với trai.

Người ta xì xào, bàn tán đến tai bố mẹ đẻ tôi. Giờ họ đi đâu cũng bị mỉa mai.

Tôi "tức nước, vỡ bờ", hỏi mẹ chồng cho ra nhẽ. Bà thẳng thừng rủa xả tôi nặng lời, nói tôi là đồ ăn bám, không biết điều.

Chồng tôi bênh mẹ, bắt tôi dẹp cửa hàng, ở nhà trông con, cơm nước, phục vụ mẹ chồng. "Cô ở nhà tôi nuôi, tôi không để cô thiếu thốn, chết đói đâu mà lo. Nếu cô vẫn tiếp tục đi làm, hàng tháng tôi không đưa tiền về nữa", anh quát.

Tôi nghe chồng nói mà thấy nực cười, không hiểu sao anh mạnh miệng thế. Lương tháng anh chỉ vỏn vẹn 8 triệu, tiền xăng xe, uống nước, chưa kể tiền nhậu nhẹt, lô đề. Tháng nào anh cũng âm tiền, lấy đâu tiền mà đưa tôi.

Giận vì cư xử của chồng, tôi ôm con rời nhà trọ. Tôi nghĩ, mình cần người đàn ông hiểu vợ, có trách nhiệm với gia đình. Loại đàn ông bất tài, ham chơi lại còn sĩ diện như vậy, tôi không cần.

Thu nhập của tôi thừa để nuôi con và lo cho bản thân mình. Theo mọi người, tôi làm thế có sai không? Rất mong nhận được sự chia sẻ từ độc giả. 

Thái Minh

Nguồn tin: dantri.com.vn


Hà Nội   căng thẳng   giấc mơ đại học  


Bài viết liên quan


Loading…
Bấm để xem thêm ...